Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» Bảng giá xe Mitsubishi tại Mitsubishi Ninh Bình
by goodhealthvn 7/6/2021, 6:07 am

» Giới Thiệu Mitsubishi Ninh Bình - Đại lý phân phối Mitsubishi chính hãng
by goodhealthvn 7/6/2021, 6:07 am

» Exness có hỗ trợ đa ngôn ngữ không?
by thuongnguyenthi 3/6/2021, 4:44 pm

» Exness - bạn có thể lựa chọn tin tưởng nhà môi giới này hay không?
by thuongnguyenthi 1/6/2021, 5:01 pm

» Tình hình forex tại Việt Nam
by thuongnguyenthi 18/5/2021, 4:53 pm

» Thịt bò hầm khoai tây
by amthucnhabep 26/3/2021, 5:23 pm

» BOSCH PID775DC1E
by goodhealthvn 29/10/2020, 9:54 am

» Báo giá bếp từ Bosch
by goodhealthvn 29/10/2020, 9:53 am

» foam cách âm
by goodhealthvn 29/10/2020, 9:26 am

» Đánh giá máy rửa bát BOSCH SMS63L08EA
by hoangcuong365 22/10/2020, 4:17 pm

» Thông tin cần biết về máy rửa bát BOSCH SMS25EI00G
by hoangcuong365 22/10/2020, 4:14 pm

» PID775DC1E
by goodhealthvn 14/10/2020, 2:09 pm

Poll

Theo bạn logo nào thích hợp cho diễn đàn

Chân dung một gã trai I_vote_lcap67%Chân dung một gã trai I_vote_rcap 67% [ 8 ]
Chân dung một gã trai I_vote_lcap33%Chân dung một gã trai I_vote_rcap 33% [ 4 ]

Tổng số bầu chọn : 12


Chân dung một gã trai

Go down

Chân dung một gã trai Empty Chân dung một gã trai

Bài gửi by tiểu thư khó tính 14/1/2009, 9:58 pm

Lạnh lùng và ấm áp

Nghỉ tiết. Em đạp xe lơ ngơ giữa phố. Hình như mọi thứ đẹp hơn khi mình đi chậm lại thì phải. Mấy con phố này ngày nào em chẳng ngang qua, vậy giờ có vài thứ thấy lạ quá. Như cái cây Osaka đứng góc phải công viên nè, hóa ra dưới gốc của nó có mọc cỏ ba lá. Sao em không biết nhỉ?

Tất nhiên là phải đứng lại thôi. Em thắng xe, rồi ngồi bẹp xuống gốc cây. Mấy cọng cỏ xinh quá, cứ như những bông hoa màu xanh, mặc kệ bên dưới toàn là... rác. Em không dằn lòng được, bới tung đám cỏ, nhưng chẳng tìm được cọng nào có bốn lá. Có thể ngày mai mình sẽ may mắn hơn chăng? Em thở phì ra một cái. Thôi, ba lá cũng được, thấy chúng giữa thành phố này là đã kỳ diệu lắm rồi! Bứt một cọng, em cho lên bàn tay nhỏ của mình rồi lôi điện thoại ra, loay hoay chụp hình lại. Em thích những tấm hình, vì đó là khoảnh khắc mãi mãi.

Cọng cỏ sau khi làm mẫu trên tay em đã ngoan ngoãn nằm giữa trang 104 và 105 của cuốn Pippi tất dài mà em đang đọc lại lần thứ 5. Xong xuôi, em lại đạp xe đi. Trời hôm nay hửng nắng, phố tươi mới hơn sau chuỗi ngày lê thê mưa. Vừa đi em vừa hát một bài nhạc teen đang rất hot mà em chẳng thể nhớ nổi tựa đề.

Ngang qua hẻm 47 Phạm Ngọc Thạch, em chợt thấy bóng áo kẻ xanh da trời đang tư lự với một tờ báo. Khẽ run lên một chút, em vội vòng xe vào. Nhưng...không phải cậu ấy! Thôi cũng không sao, em ngồi xuống, kêu một ly nâu đá rồi lôi cuốn Pippi tất dài ra đọc tiếp. Đọc được mấy chữ, em lại nghĩ khác, lúc này ngắm cọng cỏ ba lá chắc thích hơn. Và em thỏa thuê với ánh mắt của mình. Cọng cỏ thỏa thuê với vũ điệu xoay tròn trên tay em.

Sao hôm nay cậu ấy không ngồi cà phê hẻm nhỉ? Em hơi ngập ngừng, nhưng cuối cùng quyết định lấy điện thoại ra. Nghe chuông bên kia đổ mà tim cứ rung theo. Giọng cậu ấy tràn đến, nhanh không ngờ.

- Tớ nghe đây!

- À... ư... Cậu có rảnh không?

- Không, tớ đang rất bận!

- À... ừ... Không có gì, cậu làm tiếp đi...

- Vậy thôi ha, chào cậu!

- Ừ, chào...

Tiếng cúp máy nghe thật chênh chao. Thậm chí em còn chưa nói hết tiếng tạm biệt. Nhưng thôi, cậu ấy đang bận mà, rất bận! Em khẽ tằng hắng rồi ngồi xoay cọng cỏ tiếp. Mà sao mới xoay vài vòng đã chán nhỉ? Thôi đọc sách tiếp vậy. Nhưng có nhiêu đây chữ, đọc đến năm lần rồi, thuộc hết còn đâu. Em thở dài, uống ực hết ly nâu rồi gấp sách, bỏ vào giỏ, đứng lên. Về nhà thôi!

Hết buổi tối. Những công việc trong ngày rồi cũng xong. Em mở máy tính. Có một email mới. Em ngạc nhiên, cười hồng đôi má. Cậu ấy gửi cho em vài dòng ngắn ngủn: "Tớ ra ngoại thành, tìm được một cọng cỏ bốn lá. Tặng cậu!". Bàn tay cậu ấy to hơn tay em, thô hơn tay em, nhưng cọng cỏ trên tay cậu ấy dễ thương hơn cọng cỏ trên tay em. So sánh hai tấm hình đặt cạnh nhau, em hơi ngượng vì nhận ra mình đang thiên vị cậu ấy. Ừ, mà như thế thì đã sao. Cọng cỏ bốn lá đúng là mang lại cho em cái kết ngày thật may mắn...

Hiểu biết và nông cạn

- Cảm ơn cậu nha!

- Vì cái gì cơ?

- Cọng cỏ bốn lá ấy mà!

- À, có gì đâu, hôm ấy tớ đi theo đoàn làm phim, quay ở một chỗ ven hồ nước dễ thương lắm. Trong khi ngồi nghỉ thì tớ phát hiện có rất nhiều loại cỏ này, tớ nghĩ cậu thích nên tiện máy thì chụp lại thôi.

- Tớ thích lắm, thật đấy!

- Ừ. À, tớ sắp đi Tây Bắc.

- Làm gì cơ?

- Sao lại làm gì? Cuộc đời là những chuyến đi mà. Tớ mơ đến Tây Bắc lâu rồi. Giờ tớ sẽ thực hiện. Cậu biết không, Tây Bắc...

Em ngồi chống cằm, nhìn cậu ấy say sưa kể những điều muốn khám phá ở vùng đất sắp đến. Bao giờ cũng thế, những câu chuyện của cậu ấy luôn cuốn hút và đầy say mê. Em có thể tượng tượng ra từng làn gió, hoặc những mùi hương trong câu chuyện ấy. Đôi khi em ghen tị với cậu ấy. Em chưa từng đi đâu xa mà không có ba hoặc mẹ, hoặc anh, hoặc chị... (đại loại như thế) ở bên cạnh.

Một trong những lý do khiến em ghen tị với cậu ấy là em thừa nhận mình phải khâm phục cậu ấy. Bằng tuổi em, ngoại hình bình thường, sức khỏe cũng bình thường, nhưng ngay từ những năm đầu phổ thông, cậu ấy đã tự sống được mà không cần đến sự viện trợ của gia đình (như em). Đặc biệt, cậu ấy sống được bằng việc viết báo (công việc em ước mơ), trong khi vẫn đảm bảo được việc học ở trường (thậm chí, kết quả còn tốt hơn em). Nhưng nhất là cách sống của cậu ấy: muốn là làm! Tất cả những kiến thức cậu ấy tích lũy được nhờ các chuyến đi đối với em quá bao la và lạ lẫm. Nhiều khi em phải cố gắng lắm mới không tròn xoe mắt nhìn cậu ấy như một con ngố. Thi thoảng, em có mơ...

- Cậu đi Tây Bắc với ai?

- Như những lần trước, một mình thôi!

- Cậu không từng nghĩ sẽ đi với một ai đó à?

- Cũng có khi, nhưng đi mà không cùng mục đích thì khó hòa hợp lắm. Với lại mấy thằng bạn tớ dạo này có bạn gái hết rồi, chẳng đi tự do được đâu!

- Thế một cô gái thì sao?

- Ý cậu là tớ đi với con gái? Không đời nào! Con gái rắc rối lắm, đi với họ sẽ phải e ngại đủ thứ chuyện và thế là chuyến đi của tớ sẽ hỏng bét. Thật kinh khủng...

Em đứng phắt dậy, thả chiếc muỗng inox vào trong ly nâu đá còn hơn một nửa. Tiếng va chạm khá mạnh.

- Tớ về!

- Ủa... Sao sớm thế?

Mặc kệ cậu ấy ngơ ngác, em lầm lũi dắt xe ra và không thèm liếc đứa ngố đó đến nửa con mắt. Vừa đạp xe, em vừa hậm hực. Con gái rắc rối? Đồng ý! Nhưng một đứa con gái làm sao có thể làm hỏng chuyến đi của cậu ấy chỉ vì những thứ rắc rối nho nhỏ mà chính họ có thể giải quyết được. Vớ vẩn! Mà sao không chịu nghĩ là những khi phấn khích vì một điều mới mẻ nào đó thì việc chia sẻ với một đứa con gái là rất tuyệt nhỉ? Chẳng phải mỗi lần cậu ấy trong trạng thái đó thì đều nhắn tin cho em đấy sao. Rõ thật nhảm nhí! Nông cạn hết sức...

Người lớn và trẻ con

Em sốt. Li bì. Miên man. Khi mở mắt ra thì thấy xung quanh trắng toát. Không ngờ cũng có ngày mình phải nằm trong bệnh viện! Em khẽ cựa người, định ngồi lên một chút nhưng toàn thân đau nhừ tử. Cảm tưởng tất cả các đốt xương đang rụng ra. Em nằm vật xuống, bất lực, miệng đắng nghét. Mọi người đâu cả rồi?

Đang lúc em định khóc một chút thì cậu ấy tất tả chạy vào, tay cầm ly sữa bốc khói nóng hổi. Thấy em mở mắt, cậu ấy vội đặt ly sữa xuống bàn, đỡ lưng em lên rồi đặt vào sau chiếc gối cho em dựa.

- Cậu tỉnh rồi à? Tốt quá! Uống sữa nhé, chắc là đói lắm rồi nhỉ, mê man cả ngày trời rồi còn gì?

- Hả... Tớ... tớ nằm cả ngày rồi cơ à? Mà sao có mỗi mình cậu ở đây vậy? Bố tớ đâu?

- Bố cậu trông cậu cả đêm nên mới xuống căntin uống một chút cà phê cho tỉnh. Tớ thay bác ấy trông cậu. Nào, uống sữa nào...

- Không, tớ không uống đâu, tớ ghét uống sữa lắm!

- Này, cậu tưởng cậu là trẻ con đấy hả? Uống ngay cho tớ! Không ăn được thì phải uống tí sữa mới mau khỏe chứ. Ly sữa đầu tiên trong đời tớ pha cho người khác uống đấy...

Em cầm ly sữa, uống từng ngụm nhỏ, mặt giả vờ nhăn nhó. Em ghét uống sữa thật, nhưng nghe cậu ấy nói em bỗng thấy ly sữa trên tay là món đồ uống ngon nhất trên đời. Từng giọt ngọt lịm chảy qua thanh quản, người thấy khỏe hẳn ra. Trong lúc cậu ấy lăng xăng thu dọn vài thứ trên bàn thì em lơ mơ nhìn ra cửa sổ. Bầu trời đẹp quá, xanh ngắt. Những cái lá trên cây rung rinh thế kia chắc là bên ngoài đang có gió mát lắm. Bỗng nhiên em thấy cái phòng trắng toát này ngột ngạt kinh khủng.

- Tớ muốn ra ngoài một chút, cậu giúp tớ được không? (dè dặt nói)

- Không, bác sĩ bảo cậu không được ra gió.

- Một chút thôi, tớ thấy ngộp thở quá! (mặt chảy dài)

- Đã bảo không là không!

- Nếu cậu không giúp, tớ sẽ tự đi! (cau mày, cho chân xuống đất)

- Trời ơi, sao mà bướng thế nhỉ! Thôi được rồi, mặc áo khoác vào, nhưng một chút thôi đấy nhé...

Đúng là gió mát thật! Nhưng đúng là... không nên ra ngoài này thật! Tự nhiên em thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng và choáng váng mặt mày, may mà cậu ấy đỡ được và dìu em ngồi xuống một ghế đá.

- Đã bảo là không được ra ngoài mà cứ bướng!

- Tớ không sao mà, ở trong đó ngộp lắm, tớ muốn thở một chút...

Em ngồi dựa vào vai cậu ấy, lặng thinh ngắm những cụm mây trắng tít trên cao kia. Ngồi như thế này... hay thật! Bờ vai của cậu ấy... nói sao nhỉ... rất vững chãi, rất êm dịu, rất... rất... Hốt nhiên, em không kìm được bản thân.

- Cậu... yêu ai bao giờ chưa?

- Chưa. Sao cậu hỏi vậy?

- Cậu không nghĩ là cùng với một người con gái mà mình yêu thương, đi khắp nơi, chia sẻ với nhau những khoảnh khắc thú vị thì rất tuyệt vời à?

- Ai mà yêu được một đứa như tớ?

- Có chứ, tại cậu vô tâm nên không biết thôi...

- Không, không đâu, tớ không nghĩ thế đâu. Tớ không hề biết yêu một cô gái thì phải thế nào. Tớ là đứa chẳng ra sao, đi suốt ngày, kém tinh tế... Nói chung là tớ chưa sẵn sàng để có một người yêu đâu. Nếu cậu biết một ai đó đang có ý định với tớ thì cậu làm ơn giúp họ tỉnh lại, đừng để họ phải buồn nhiều vì tớ...

Nhìn vẻ luống cuống đến tội nghiệp của cậu ấy, em bật cười. Chưa khi nào thấy cậu ấy tự hạ thấp bản thân đến như thế. Cậu ấy trẻ con thật, có gì đâu mà sợ phát sốt lên cơ chứ? Bờ vai em đang dựa bỗng bớt vững chãi một chút, bớt êm dịu một chút, bớt... bớt... Em lim dim mắt, lơ mơ cười. Tuy nhiên, nếu được đi cùng cậu ấy lên Tây Bắc thì hẳn là tuyệt vời lắm!
tiểu thư khó tính
tiểu thư khó tính
Trẻ em
Trẻ em

Tổng số bài gửi : 33
Điểm tích cực : 1
Điểm danh vọng : 1
Registration date : 02/01/2009
Age : 32
Đến từ : Thiên đường hay Địa ngục..

http://thugian123.com/diendan

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết